Dấu hiệu Athena
Chương 43
Piper
PIPER CẦN MỘT PHÉP MÀU, chứ không phải chuyện kể trước lúc ngủ. Nhưng ngay sau đó, kinh ngạc đứng như trời trồng khi thứ nước đen xì tràn quanh chân mình, cô nhớ đến truyền thuyết Achelous đã từng nhắc tới – câu chuyện về trận lụt.
Không phải câu chuyện của Noah, mà là phiên bản của người Cherokee mà cha cô từng kể, về những bóng ma nhảy múa và bộ xương chó.
Khi còn bé, cô thường cuộn người cạnh cha mình trên chiếc ghế tựa lớn của ông. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ nơi bờ biển Malibu và cha kể cô nghe những câu chuyện mà ông đã nghe từ Ông nội Tom trên đất Oklahoma.
“Người đàn ông này có một con chó,” cha cô luôn bắt đầu như thế.
“Cha không thể mở đầu câu chuyện như vậy!” Piper phản đối. “Cha phải nói là Ngày xửa ngày xưa.”
Cha cô bật cười. “Nhưng đây là câu chuyện của người Cherokee. Chúng khá đơn giản. Vì thế, dù sao đi nữa, người đàn ông đó từng có một con chó. Mỗi ngày anh ta đều dắt nó đến cạnh bờ hồ để uống nước và con chó thường hung hăng sủa vào hồ nước, như thể nó điên tiết lên vì cái hồ.
“Nó điên sao?”
“Hãy kiên nhẫn, con yêu. Cuối cùng, người đàn ông rất khó chịu với con chó vì sủa quá nhiều và ông mắng nó. ‘Chó hư! Ngừng sủa vào mặt nước đi. Nó chỉ là nước mà thôi!’ Thật ngạc nhiên, con chó nhìn thẳng vào anh ta và bắt đầu nói.”
“Con chó của chúng ta có thể nói Cám ơn,” Piper xung phong nói. “Và nó có thể sủa Ra ngoài.”
“Đại loại thế,” cha cô tán thành. “Nhưng con chó nói một câu hoàn chình. Con chó nói, ‘Một ngày nữa thôi, cơn bão sẽ đến. Mực nước sẽ dâng lên và mọi người sẽ chết đuối. Anh có thể cứu bản thân và gia đình bằng cách làm một chiếc bè, nhưng đầu tiên anh phải hy sinh tôi. Anh phải ném tôi xuống nước.”
“Thật khủng khiếp!” Piper nói. “Con sẽ không bao giờ dìm chết chú chó của con!”
“Người đàn ông nói điều tương tự. Anh ta nghĩ con chó đang nói dối – Ý cha là, sau khi mà anh ta vượt qua cú sốc về việc con chó có thể nói chuyện. Khi anh ta phản đối, con chó nói, ‘Nếu anh không tin tôi, hãy nhìn vào gáy tôi. Tôi đã chết rồi.’”
“Buồn quá! Tại sao cha kể con nghe câu chuyện này?”
“Vì con yêu cầu mà,” cha cô nhắc nhở. Và thật vậy, điều gì đó về câu chuyện cuốn hút Piper. Cô đã nghe nó hàng tá lần, nhưng cô không ngừng nghĩ về nó.
“Sao cũng được,” cha cô nói, “anh ta túm lấy gáy con chó và nhìn thấy da và lông của nó đã tách rời. Bên dưới không có gì ngoài xương. Con chó là một bộ xương.”
“Ghê quá.”
“Đồng ý. Sau đó với đôi mắt ngập nước, anh ta nói tạm biệt với con chó xương phiền toái và thả nó xuống nước, nó nhanh chóng chìm xuống. Người đàn ông làm một chiếc bè và khi cơn lũ đến, anh ta và gia đình sống sót.”
“Mà không có con chó.”
“Đúng. Không có con chó. Khi cơn mưa tạnh dần, cái bè ghé vào bờ, người đàn ông và gia đình anh ta là những người duy nhất còn sống. Người đàn ông lắng nghe âm thanh từ phía bên kia đồi – giống như hàng ngàn người vui cười và nhảy múa – nhưng khi anh ta chạy lên ngọn đồi, than ôi, dưới đó, anh ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì ngoài đống xương rải trên mặt đất – hàng ngàn bộ xương của tất cả những người chết trong cơn lũ. Anh ta nhận ra những hồn ma của những người đã chết đang nhảy múa. Đó là âm thanh mà anh ta đã nghe.”
Piper chờ đợi. “Còn sau đó?”
“Và, không gì cả. Hết rồi.”
“Cha không thể kết thúc nó theo cách đó! Tại sao những hồn ma nhảy múa?”
“Cha không biết,” Cha cô nói. “Ông nội không bao giờ cảm thấy cần phải giải thích. Có lẽ những hồn ma vui mừng khi một gia đình vẫn sống sót. Có lẽ họ thích thú với thế giới bên kia. Họ là hồn ma. Ai mà biết được?”
Piper không hài lòng với điều đó. Cô có rất nhiều câu hỏi chưa được trả lời. Liệu gia đình đó có tìm con chó khác không? Dĩ nhiên không phải tất cả chó đều bị chết đuối, bởi vì cô cũng có một chú chó.
Cô không thể thay đổi câu chuyện. Cô không bao giờ nhìn những chú chó như lúc trước, mà không tự hỏi có phải một trong số chúng chỉ là một bộ xương hay không. Và cô không hiểu tại sao gia đình kia lại hy sinh chú chó của họ để sống sót. Hy sinh bản thân để cứu gia đình bạn dường như là một việc cao quý – một việc làm mà một chú chó phải làm.
Còn bây giờ, trong thần nữ trú ở Rome, khi thứ nước màu đen đã dâng lên đến thắt lưng, Piper tự hỏi tại sao thần sông Achelous lại nhắc đến câu chuyện đó.
Cô ước cô có một chiếc bè, nhưng cô sợ cô sẽ giống như bộ xương chó. Cô đã chết.
Tình hình là giờ mình đang time phim nhé, bạn nào có biết time sub hay quen ai biết time sub thì hỏi hộ mình với nghe, cảm ơn nhìu.
Chỉ còn 1 chap nữa là xong phần dịch của mình rồi, các bạn kia chắc sẽ có sớm thôi, mọi người đừng sốt ruột nhé. Mình bận nên riêng ai hỏi ngày post bài mình sẽ không cmt trả lời nữa nhé.
Mọi người đọc truyện vui vẻ
Chương này kể về piper, vậy thì chương sau là ai?
ReplyDeletecũng thế
ReplyDeletesao chương này linh tinh thế? Chẳng biết nói về cái gì nữa
ReplyDeleteđọc tự hỉu chứ, kí ức của piper chứ còn giề
ReplyDeleteBạn không dịch nữa thì tiếc nhỉ. Mấy bạn kia dịch có hay không?
ReplyDeletebạn cho mình hỏi bạn lấy truyện the mark of athena tiếng anh ở đâu vậy
ReplyDeleteHay quá, có chương mới ^^
ReplyDeletegoogle đấy
ReplyDeleteCó, nhất là chị summerwind ấy, chị ý dịch hay lắm lắm lắm
ReplyDeleteHay wa rui nhung hinh nhu chap nay hoi ngan thi phai?
ReplyDelete=_= -_-
ngắn chỉ có tớ là sướng
ReplyDeleteDung la ngan chi co dich za la suong con doc za thi opposite thui.
ReplyDelete^_^ Right?
of course
ReplyDeleteBạn không trả lời về ngày post nữa thì mấy bạn kia sẽ trả lời phải không?
ReplyDeleteKhông hiểu cuối chuyện nhóm bảy làm ăn thế nào mà Percy và Annabeth rơi xuống Tartarus được nhỉ?
ReplyDeletechắc cái sàn nó sụp
ReplyDeletekhông có, blog chỉ có mình mình thôi
ReplyDeletehinh nhu ban chu ban cai gi do nen ko post het hay sao ay? Doi hoi bi lau
ReplyDeletengay nao cung ngoi ngong webpage nay vua moi vua dai double huou cao co. Hik Hik
Hay ca 2 nhay lau "kill theirselves" de xuong Am phu? vi menh chua doc het
ReplyDeletechac luc do Nico chua di bao nhom bay nen percy dau tay wa buong ra??? Ko biet co dung ko?
ReplyDelete=_=
?_?
coi may picture tren gg nen doan zay?
ReplyDeleteWordpress của máy bạn chủ bị gì đó nên bạn chủ k mần đc! Mọi người chịu khó chờ 1 thời gian nhé!
ReplyDeletechac tai buc tuong Athena roi xuong lam sup san nha :D
ReplyDeletechắc chắn là thế rồi
ReplyDeleteđoán quá giỏi
ReplyDeleteđau tay???
ReplyDeleteđang sống tội gì phải kill themselves cơ chứ
ReplyDeletebị thiệt, mấy hôm không vô nổi WP đây
ReplyDeleteLại cmt đc rồi đấy à! Vào wp được rồi đấy à! Thế..............44 đi chứ :D *cười lăn lộn*
ReplyDeleteChắc ý bạn ấy là lúc 2 ng treo lơ lửng sao nhóm 7 k kéo lên mà để rơi luôn ấy! mình biết nè mình biết nè, ai cho mình kẹo đi mình kể cho nghe!
ReplyDeletekhông cho, đợi chương mới cho nó hồi họp chứ
ReplyDeleteđấy, chơi luôn r đấy
ReplyDeleteChu nha noi la lay may chap cua the mark of athena tren gg dun ko? Menh len gg kiem no ra ko hop voi noi dung ban dich ti nao. Hik
ReplyDeletelấy cả nguyên bản về luôn ấy, file ebook prc
ReplyDeleteYêu thế cơ chứ! <3
ReplyDeleteyêu ai
ReplyDeleteIu bạn chủ chứ iu ai! Ở đây có ai để iu nữa nào :))
ReplyDeletecó các bạn khác
ReplyDelete